Dịch & Biên: Lãng Nhân Môn
***
Bạn đang xem: ám hà truyện
Nghe phát biểu bên trên đời này còn có một con cái sinh sống, ngươi ko thể nhận ra nó, chỉ Lúc tối khuya đen sì tối nhất, theo đòi ánh trăng ngươi mới nhất thấy được tù mù. Đi dọc từ dòng sông này lên thượng mối cung cấp là hoàn toàn có thể nhìn thấy chúng ta. bầy chúng ta là sợi tơ đao nhập tối tối, là mến khách hàng man rợ tàn nhẫn nhất.
Con sông này thương hiệu là Ám Hà.
Còn chúng ta cũng gọi là Ám Hà.
Ngày hôm bại liệt, bờ sông sụp mưa phùn, người nam nhi đem áo tím nỗ lực mặc dù giấy tờ giẫm lên trên bề mặt khu đất lầm lội bước từng bước một về phía đằng trước. Không biết bao lâu sau, cảm nhận thấy sắc trời đã dần dần sáng sủa tỏ, nắng nóng sớm lộ diện, hắn mới nhất nghỉ chân.
Một phái mạnh tử cao ráo đem áo đen sì đang được đứng cuối sông, như đang được đợi hắn.
Nam tử áo tím bại liệt chứa chấp cây mặc dù cút, vạc hiện nay mưa đang được ngừng kể từ khi nào ko biết, hắn lại coi thanh lịch phía phái mạnh tử áo đen sì bại liệt hỏi: “Ngươi là?”
Nam tử áo đen sì làm nên màu domain authority lợt lạt, đứng nhập góc tối, ko thấy rõ rệt thần sắc bên trên khuôn mặt, tiếng nói cực kỳ rét nhạt: “Tô gia, Tô Mộ Vũ.”
Ám Hà chia thành thân phụ chúng ta, Tô gia chuyên nghiệp binh khí, Tạ gia chuyên nghiệp nội công quyền pháp, Mộ gia chuyên nghiệp nó thuật túng pháp. Trên thân phụ ngôi nhà thì tỷ phú trưởng là kẻ hàng đầu, bên dưới tỷ phú trưởng là gia ngôi nhà thân phụ chúng ta, từng người thống lĩnh trinh sát nhập môn hộ. Còn gia ngôi nhà Tô quyền lực hệ này còn có vẻ cực kỳ trẻ con tuổi tác.
Nam tử áo tím tự dự một chút ít rồi hỏi: “Ngươi là gia ngôi nhà Tô quyền lực hệ này?”
Tô Mộ Vũ gật đầu, ko phát biểu gì tiếp. Nam nhân áo tím trở về phía đằng trước, Tô Mộ Vũ coi đi ra là kẻ im re không nhiều phát biểu, phái mạnh tử áo tím lại có vẻ như tò mò mẫm về hắn: “Tô Mộ Vũ, tuồng như tớ từng nghe thấy thương hiệu của ngươi. Ngươi là trinh sát phổ biến nhất của Tô quyền lực hệ này, cũng là 1 trong những nhập nhì người bên trên lối bay ly ngoài tổ chức triển khai Ám Hà từ trước cho tới nay? Nghe phát biểu sau ngươi còn trở nên thủ lĩnh đoàn trinh sát ‘Khôi’ trực nằm trong tỷ phú trưởng, tiếp sau đó Lúc tỷ phú chưởng mới này nhận chức, ngươi lại trở nên gia ngôi nhà Tô gia?”
Tô Mộ Vũ ko nhằm ý cho tới hắn, chỉ đùng một cái vươn tay ngước đầu coi bầu trời: “Trời lại mưa.” Nói hoàn thành banh cây mặc dù giấy tờ bên trên tay. Đó là 1 trong những cây mặc dù rất rộng cực kỳ đẹp tươi, Lúc banh đi ra gần như là lấp phủ cả nhì người chúng ta.
Người áo tím có vẻ như cũng lười biếng nói chung bung mặc dù, cứ thế tự do theo đòi Tô Mộ Vũ cút nhập.
Cuối nằm trong Tô Mộ Vũ cũng tiếp tiếng hắn: “Ngươi có vẻ như cực kỳ hiểu bọn chúng ta?”
Người áo tím cười: “Muốn thực hiện ăn với những ngươi đương nhiên nên nắm vững về những ngươi rồi. Nghe phát biểu cây mặc dù nhập tay ngươi là chục tám thanh ngôi trường dò la, Lúc sát khí bùng lên chục tám lưỡi đao sắc tiếp tục phóng đi ra như mưa hoàng hít, tớ cũng tương đối mong muốn coi.”
Tô Mộ Vũ mỉm mỉm cười không nhiều thấy: “Ta nghĩ về ngươi sẽ không còn thiệt sự mong muốn thấy. Còn nữa, hiểu quá rõ rệt về tất cả chúng ta là 1 trong những chuyện cực kỳ gian nguy.”
Người áo tím xoa thanh ngôi trường dò la mặt mũi hông: “Ta nghĩ về, ngươi biết thân ái phận của tớ.”
Tô Mộ Vũ rung lắc đầu: “Có lẽ tỷ phú trưởng tiếp tục biết. Trừ tỷ phú trưởng đi ra toàn bộ Ám Hà đều đơn thuần đao. Trong đôi mắt tất cả chúng ta thân ái phận bên trên đời chỉ mất nhì loại. Chủ mướn và con cái bùi nhùi.”
Người áo tím gật đầu: “Không biết tớ chi trả vì vậy đem đầy đủ mời mọc trinh sát như ngươi ko.”
Tô Mộ Vũ đùng một cái giới hạn bước, ngước đầu lên: “Đến rồi.”
Trước mặt mũi Tô Mộ Vũ là 1 trong những tòa lầu những hoa mỹ - Tinh Lạc Nguyệt Hình ảnh những.
Xem thêm: xem vietsub hd v2.duphim.net
Người áo tím hạ giọng mỉm mỉm cười, Tô Mộ Vũ hỏi: “Ngươi mỉm cười cái gì?”
Người áo tím đáp: “Trên đời này còn có từng nào người dân có thời cơ phi vào Tinh Lạc Nguyệt Hình ảnh những cơ chứ?”
Ngoài những đem nhì người đang được đứng, một ngồi ở bậc lan can hút thuốc lá nhập tẩu, một đứng trực tiếp trước cửa ngõ lầu những, tay nỗ lực ngôi trường đao, góc nhìn sắc bén.
Tô Mộ Vũ dẫn người áo tím trải qua, người mút hút tẩu dung dịch ngồi bên trên bậc lan can khẽ gật đầu với Tô Mộ Vũ rồi thực hiện cỗ lơ đãng liếc đôi mắt thanh lịch phái người áo tím, thản nhiên nói: “Hiện giờ, ngươi còn mong muốn phi vào Tinh Lạc Nguyệt Hình ảnh những à?”
Mưa như ngay lập tức nặng nề phân tử.
Tô Mộ Vũ thu dù, người áo tím giơ tay, lại vạc hiện nay đơn thuần mưa lớp bụi nhỏ nhỏ bé giới hạn bên trên tay. Nhưng Lúc hắn nhắm đôi mắt lại nghe thấy giờ đồng hồ tí tách như mưa tầm tã. Hắn lộ vẻ ngạc nhiên, người bên trên bậc thang buông tẩu gõ gõ vài ba cái lên bậc thang rồi mỉm cười nói: “Chuyện nghĩ về ko đi ra thì chớ nghĩ về nữa.”
Người áo tím phục sinh tâm tình, mong muốn bước từng bước một theo đòi bậc thang lên bên trên, tuy vậy lại cảm nhận thấy từng bước một cút đều rất là nguy hiểm. Hắn cảm nhận thấy bản thân như hiện giờ đang bị nhốt nhập một chiếc lồng, bên phía ngoài sóng êm êm dông lặng, còn phía bên trong dông như đao hạn chế. Hắn nỗ lực phục sinh tâm lý, bước cho tới cửa ngõ Tinh Lạc Nguyệt Hình ảnh những.
Nam tử cao ráo góc nhìn sắc bén đứng trực tiếp bại liệt nhẹ dịu kéo cửa ngõ đi ra. Mé nhập là 1 trong những vùng tăm tối lấp lóe ánh nến nhòa ảo. Người áo tím và Tô Mộ Vũ nằm trong phi vào. Tô Mộ Vũ thuận tay ngừng hoạt động lại. Tiếng mưa rơi dông rít bên phía ngoài ngay lập tức mất tích. Tinh Lạch Nguyệt Hình ảnh những là gian ngoan ngôi nhà hoàn toàn có thể ngăn cơ hội toàn bộ từng tiếng động.
Tô Mộ Vũ nỗ lực dò la chậm trễ rãi tiếp cận, những điểm hắn trải qua, ven lối từng cái giá bán cắm nến sáng sủa lên. Tới ở đầu cuối toàn cỗ gian ngoan ngôi nhà đang được sáng sủa rực ánh đèn sáng. Tô Mộ Vũ ngồi xuống địa điểm ở đầu cuối mặt mũi tay trái khoáy nhập căn lầu nhiều năm này. Mé tay trái khoáy của hắn là 1 trong những ông lão đem ngôi trường bào. Ông lão ko ngước đầu, chỉ nỗ lực một con cái dao nhỏ cạo móng tay của tớ. Tuy ông tớ đang được già cả tuy nhiên ngón tay vẫn White lóa như ngọc, lại nhiều thêm thắt chút vẻ kỳ dị. Còn mặt mũi tay nên Tô Mộ Vũ là 1 trong những phái nữ tử khoảng chừng rộng lớn thân phụ mươi tuổi tác, nhan sắc tràn ngập phong vận. Cô cực kỳ hào hứng coi người áo tím, nhập đôi mắt nhộn nhạo ý thú, mỉm mỉm cười dịu dàng êm ả.
“Gia ngôi nhà Tạ gia, Tạ Thất Đao. Gia ngôi nhà Mộ gia, Mộ Vũ Mặc.” Người áo tím nhỏ giọng phát âm thương hiệu chúng ta.
Còn người ngồi tức thì cụt bên trên đài cao được tấm mùng lấp phủ đương nhiên là kẻ nỗ lực quyền của Ám Hà - tỷ phú trưởng.
“Ngươi hiểu rất rõ ràng về tất cả chúng ta.” Đại gia trưởng banh mồm phát biểu trước, tiếng nói của hắn ko già cả nua như nhập tưởng tượng nhưng mà hùng hồn mạnh mẽ và uy lực.
Người áo tím gật đầu: “Nếu trọn vẹn ko sẵn sàng chút gì, ai dám phi vào Tinh Lạc Nguyệt Hình ảnh những này thực hiện ăn với Ám Hà?”
“Nếu ngươi hiểu tất cả chúng ta thì cứng cáp cũng biết, thực hiện ăn với tất cả chúng ta đó là chuyện cực kỳ gian nguy.” Mộ Vũ Mặc mỉm cười phát biểu, tiếng động giàn giụa hấp dẫn.
“Có một số trong những việc càng gian nguy càng ý nghĩa.” Người áo tím phát biểu cực kỳ kể từ tốn.
“Ngươi phát biểu chính lắm.” Đại gia trưởng đùng một cái vực dậy, xốc tấm mùng lấp trước mặt mũi lên, kể từ từ trở xuống. Thân hình hắn to lớn, đem áo choàng black color, ko thấy rõ khuôn mặt sau tấm áo choàng: “Cho nên ngươi tấp tểnh đem chuyện thú vị gì cho tới tới tất cả chúng ta đây?”
“Ta mong muốn dòng sông vốn liếng chỉ hoàn toàn có thể chảy nhập bóng tối bại liệt, chảy nhập Thiên Khải!” Người áo tím coi chằm chằm nhập tỷ phú trưởng Ám Hà, trầm tiếng nói.
Đại gia trưởng giới hạn bước, tuy rằng ngươi đang được nhắc cho tới nhập thư tuy nhiên tớ vẫn mong muốn nghe ngươi chủ yếu mồm phát biểu lại lần tiếp nữa, thân ái phận của ngươi.”
“Bắc Ly lục vương vãi tử, Tiêu Sở Hà.”
Xem thêm: đứa trẻ mất tích
Tiêu Sắt từng là vương vãi tử được Minh Đức Đế yêu thương quý nhất, là ‘thái tử’ nhưng mà quý khách đều đánh giá và nhận định, Lúc chục thân phụ tuổi tác vì thế vụ án mưu cơ phản của Lang Gia Vương nhưng mà bị đày ải trở nên loại đân, lưu đày ải ở Thanh Châu, trong tương lai tuy rằng được miễn xá vẫn ko quay về thực hiện lục vương vãi tử Thiên Khải - Tiêu Sở Hà!
Đại gia trưởng cao giọng mỉm cười rộng lớn.
“Được!”
Bình luận