ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa

Một số bài xích nằm trong kể từ khoá

Một số bài xích nằm trong tác giả

Đăng vày Vanachi vô 25/06/2005 22:20, tiếp tục sửa gấp đôi, chuyến cuối vày karizebato vô 08/09/2009 00:50

Bạn đang xem: ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa

NSƯT Thanh Ngoan hát xẩm

Đang chuyên chở...

Đức Sướng hát xẩm

Đang chuyên chở...

Trần Thị Tuyết thao diễn dìm, Chu Văn Sơn bình

Đang chuyên chở...

NSƯT Minh Phương (Nhà hát VOV) thể hiện tại theo gót thể điệu hát ru Bắc Sở vô lịch trình Kể chuyện và hát ru mang lại nhỏ bé bên trên VOV2 và VOV6, trích những cay đắng thơ 4-7

Bần thần hương thơm huệ thơm ngát đêm
khói nhang vẽ nẻo lối lên niết bàn
chân nhang lấm láp tro tàn
xăm xăm bóng u thế gian thuở nào

Mẹ tao không tồn tại yếm đào
nón miệt mài thay cho nón thúng quai thao group đầu
rối ren tay túng thiếu tay bầu
váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu tứ mùa

Cái cò... sung chát moi chua...
câu ca u hát bão đem về trời
ta cút đầy đủ kiếp con cái người
cũng ko cút không còn bao nhiêu câu nói. u ru

Bao giờ cho đến mùa thu
trái hồng ngược bòng tiến công đu thân thiện rằm
bao giờ cho đến mon năm
mẹ rời khỏi trải chiếu tao ở kiểm điểm sao

Ngân hà chảy ngược lên cao
quạt mo vỗ khúc nghêu nghêu thằng Bờm...
bờ ao đom đóm chập chờn
trong leo lẻo những vui sướng buồn xa thẳm xôi

Mẹ ru loại lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn
bà ru u... u ru con
liệu tương lai những con cái còn lưu giữ chăng

Nhìn về quê u xa thẳm xăm
lòng tao - địa điểm ướt át,ướt đẫm u ở tối xưa
ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
miệng nhai cơm trắng búng lưỡi lừa cá xương...


Saigon, ngày thu 1986

Nguồn:
1. Nguyễn Duy, Mẹ và Em, NXB Thanh Hoá, 1987
2. Nguyễn Duy, Cát trắng, NXB Quân group dân chúng, 1995

Xếp theo:

Trang vô tổng số 1 trang (4 bài xích trả lời)
[1]

Trong những bài xích thơ lục chén thời văn minh, tôi đặc trưng cảm động và cảm phục nhì bài xích thơ của nhì tác giả: Bài Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa của Nguyễn Duy và bài xích Trông rời khỏi bờ ruộng của Hữu Thỉnh. Quả thực, tôi ko biết bài xích thơ này hoặc là hơn bài xích thơ này. Nguyễn Duy thì “Nhìn về quê u xa thẳm xăm” qua chuyện những chờn vườn của “Khói nhang vẽ nẻo lối lên niết bàn”; còn Hữu Thỉnh lại “Trông rời khỏi bờ ruộng năm nào” với hai con mắt nhức đáu dáng vẻ “Mẹ tôi nón lá bước lên”. Giữa một người u tiếp tục lên nát bàn và một người u đang được bước lên bờ ruộng - đành lòng, tôi ko thể xếp bài xích thơ này hoặc là hơn.

Mẹ của Nguyễn Duy group nón miệt mài, còn u của Hữu Thỉnh thì group nón lá, kể từ bao đời ni vẫn thế- những người mẹ nước Việt Nam vẫn chỉ lấy cây xanh vô vườn nhằm phủ nắng và nóng phủ sương. Bà u nón miệt mài nhắn những con:

Mẹ ru loại lẽ ở đời
sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn

Bà u nón lá xoè nhì bàn tay nặng nhọc nhằn của tôi rời khỏi và đếm:

Quanh xung quanh vẫn một miếng bờ
Bấy nhiêu toan tính cho tới giờ ko yên

Một u yên ổn ngủ vô cõi vĩnh hằng và một u nữa vẫn ko yên ổn trước mạ non đầu hạ, trăng liềm cuối thu. Cùng sử dụng nhì giờ xa xôi, Nguyễn Duy thì viết:

Nhìn về quê u xa thẳm xăm
lòng tao - địa điểm ướt át,ướt đẫm u ở tối mưa

Còn đấy là Hữu Thỉnh:

Xoè tay tính mon tính năm
Tính người, này biết xa xôi cõi người

Một đằng là xa xôi của khu đất đai quê nhà, một đằng là xa xôi của biền biệt cõi người- Quả thực tôi này rõ rệt, này hoặc loại xa xôi này là xa xôi rộng lớn....


Hoàng Nhuận Cầm

Xem thêm: hoàng tử tennis

Những kỷ niệm rất đẹp của tuổi tác thơ về người u trong những một tất cả chúng ta là mối cung cấp sinh sống, là nghị lực băng qua từng trở ngại, thách thức và là những độ quý hiếm nhân bản hỗ trợ cho loại chân, thiện, mỹ trong những thế giới trở nên tân tiến. Đó cũng chính là xuất xứ khơi dậy những tình thương sâu sắc lắng so với thế giới, mái ấm gia đình và quê nhà. Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa của Nguyễn Duy là 1 bài xích thơ vì vậy và là bài xích thơ dành riêng được thật nhiều tình thương của những người phát âm.

Nguyễn Duy được reviews cao vô thể thơ lục chén - nhân tiện thơ với cảm hứng dễ dàng viết lách tuy nhiên viết lách được hoặc thì lại vô cùng khó khăn. đa phần bài xích thơ của ông được độc giả yêu thương thích: Tre Việt nam giới, Ánh trăng, Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa,... Bài thơ Tre Việt Nam của ông và được đi vào sách giáo khoa phổ thông còn bài xích thơ Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa ai phát âm lên cũng đều có cảm hứng như Nguyễn Duy đang được viết lách về u của tôi và những tình thương của tôi so với u.

Bài thơ chính thức vày không khí bảng lảng sương trầm, phảng phất hương thơm hương thơm huệ vô tối khuya tĩnh mịch - “Bần thần hương thơm huệ thơm ngát đêm/ sương nhang vẽ nẻo lối lên niết bàn”. Hương huệ, sương nhang vô không khí yên ổn tĩnh, trầm khoác ấy tiếp tục mang lại Nguyễn Duy cảm hứng “bần thần” nửa thực nửa mơ. Và, tình trạng nửa thực, nửa mơ ấy tiếp tục khởi nguồn xúc cảm về hình bóng người u “trần gian giảo thuở nào” vô cùng đỗi mến thương - “Xăm xăm bóng u thế gian thuở nào” với biết bao kỷ niệm buồn vui sướng như mới chỉ ra mắt ngày trong ngày hôm qua, hôm cơ thôi - vô leo lẻo những vui sướng buồn xa thẳm xôi. Trong mạch mối cung cấp xúc cảm ấy, hình hình ảnh người u túng bấn khó khăn, lam lũ, vất vả, nặng nhọc nhằn, trong cả ngày luôn luôn tay luôn luôn chân với việc làm cứ hiện tại về rõ rệt mồn một - Nón miệt mài thay cho nón thúng quai thao group đầu/Rối ren tay túng thiếu tay bầu/Váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu tứ mùa.

Cũng như ngẫu nhiên ai của thời lam lũ, Nguyễn Duy vững mạnh kể từ câu nói. ru mượt nhưng mà, mến thương của mẹ; tiềm ẩn, gửi gắm nhiều nỗi niềm tâm sự sâu sắc lắng của u - “Bầu ơi thương lấy túng thiếu cùng”... hoặc là “Cái cò lặn lội bờ sông / Gánh gạo nuôi ông xã, giờ khóc nỉ non”... - và những kỷ niệm rất đẹp về u qua chuyện những tối hè trăng sáng sủa, u trải chiếu với những con cái nhìn trăng, kiểm điểm sao; một vừa hai phải đùa những trò đùa dân gian giảo một vừa hai phải hát những bài xích đồng dao; thám thính những chòm sao hoặc nghe u kể chuyện về chú Cuội, chị Hằng điểm “Bờ ao đom đóm chập chờn”. Nghèo cho tới thế, lam lũ cho tới mặc dù vậy u vẫn chính là tồn tại của người mẹ nước Việt Nam với cùng một nhân cơ hội tuyệt đẹp trần; là kho ca dao phương ngôn, là cuốn sách dày về đạo lý nhằm thực hiện hành trang mang lại Nguyễn Duy phi vào đời. Và, 1 thời thơ ấu mặt mày u tuy rằng còn nhiều trở ngại vất vả tuy nhiên vô cùng đỗi vô tư lự, vô sáng sủa cùng theo với “cái lẽ ở đời” được u bày dạy dỗ đã đi được nằm trong Nguyễn Duy theo gót năm mon cuộc sống.

Mà có lẽ rằng không chỉ có nhằm vui sướng chơi! Đúng rộng lớn, có lẽ rằng u đang được truyền dạy dỗ cho những con cái kinh nghiệm tay nghề qua chuyện hàng nghìn đời của ông thân phụ về dự đoán khí hậu nhằm thực hiện mùa qua chuyện việc coi hình dạng, độ sáng tỏ hoặc lù mù của những chòm sao như Sao Thần nông, Chòm Đại hùng tinh anh, Tiểu hùng tinh anh, của Mặt trăng... Nguyễn Duy ko nói tới điều này tuy nhiên rất lâu rồi - Khi nhưng mà khoa học tập chuyên môn ko trở nên tân tiến, ĐK ko được chấp nhận - người dân cày vẫn thông thường phụ thuộc vào những kinh nghiệm tay nghề dân gian giảo như nhìn trăng, sao, ráng mây để tham gia đoán khí hậu nhưng mà cấy cày, gieo trồng - ráng vàng thì bão, ráng đỏ chót thì mưa. Truyền dạy dỗ kinh nghiệm tay nghề dân gian giảo về thực hiện ăn hoặc giảng giải về lẽ sinh sống, nếp mái ấm mang lại con cái qua chuyện những câu nói. ru, câu hát ví, hát dặm thương, những bài xích đồng dao... cũng là 1 thiên chức của những người mẹ; vày qua chuyện những câu hát ru, hát ví chọn lựa kể từ ngược tim tràn trề mến thương ấy nhưng mà người u để lại mang lại con cái những tình thương, đạo lý biết mến thương thế giới, mái ấm gia đình, thôn xóm và quê nhà với ước muốn con cái sinh sống xinh xắn hơn, người hơn; con cái vững mạnh, trở nên tân tiến toàn vẹn rộng lớn vày những câu nói. ru hóa học chứa chấp mến thương cùng theo với những tình thương và đạo lý ở đời - u ru loại lẽ ở đời/sữa nuôi phần xác hát nuôi phần hồn.

Nhớ u, hồi ức về những vui sướng buồn tuổi tác thơ lúc còn u nhưng mà Nguyễn Duy cảm nhận thấy ngậm ngùi, với nỗi lòng tái tê, buốt giá: “lòng tao - địa điểm ướt át,ướt đẫm u ở tối mưa”. Nhớ thương u cho tới tột cùng; ko ngoài bâng khuâng, ứa lệ Khi lưu giữ về những tối nhộn nhịp mưa rét, con cái lỡ tè dầm, thương con cái u dành riêng tại vị trí ướt át,ướt đẫm, nhường nhịn địa điểm thô mang lại con cái.

Với xúc cảm trào dưng, Nguyễn Duy tiếp tục khiến cho giọng thơ cứ ngậm ngùi, gieo vô lòng người những nỗi niềm bâng khuâng cho tới domain authority diết; ý thơ hiện hữu lên nỗi niềm suy tư, chiêm nghiệm, trở trăn, lo lắng toan

Ta cút đầy đủ kiếp con cái người
Cũng ko cút không còn bao nhiêu câu nói. u ru

hay là

Mẹ ru loại lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn
Bà ru u... u ru con
Liệu tương lai những con cái còn lưu giữ chăng.

Dường như phổ biến thở nhiều năm hiện nay đang bị nén lại, nhịn nhường như với chút gì cơ hối hận, với chút gì áy náy còn day dứt trong tim con cái - những câu nói. u nhắn gửi thám thính, chỉ bảo thì đến giờ, tuy nhiên con cái tiếp tục “đi đầy đủ kiếp người” tuy nhiên “vẫn ko cút không còn bao nhiêu câu nói. u ru” vày loại lẽ ở đời nhưng mà u từng ru nhiều năm rộng lớn lắm, thâm thúy lắm; vày từng nào “lẽ đời” là từng ấy tâm sự nhưng mà mới những người dân bà, người u gửi gắm vô câu nói. ru. cũng có thể, này cũng là niềm tâm sự, những toan lo nhưng mà Nguyễn Duy thưa hộ toàn bộ những người dân đang khiến con cái như bọn chúng ta?! Và, sự do dự, lo ngại ấy hẳn là ko cần không tồn tại lý do!

Bài thơ Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa của Nguyễn Duy với âm điệu nhẹ dịu, sâu sắc lắng, thiết tha bổng là những xúc cảm mến thương nồng hậu nhưng mà cháy phỏng và ví dụ của những người con cái so với u. Bài thơ đang đi tới lòng biết bao tình nhân thơ và chắc rằng sẽ sở hữu được quá nhiều người cảm nhận thấy bâng khuâng, vày những kỷ niệm ấy không riêng gì trong phòng thơ Nguyễn Duy nhưng mà còn là một kỷ niệm của từng nào người không giống nữa.

tửu tận tâm tự tại

Thế là 1 ngày thu, một mùa Vu Lan nữa lại về. Nhớ u, này đó là nỗi lưu giữ đằng đẵng, khôn ngoan nguôi, nhất là so với những người dân tiếp tục và đang di chuyển vô độ tuổi “xưa ni hiếm” như công ty chúng tôi lúc này. Ta vẫn như thấy gần đây thấp thông thoáng bóng u tao trở về nằm trong năm mon. Từ nghìn xưa, tiếp tục với biết từng nào bài xích thơ viết lách về Mẹ, tuy nhiên nhân mùa Vu Lan này, nài reviews cho tới người xem, bài xích thơ Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa trong phòng thơ Nguyễn Duy. Đây cũng chính là bài xích thơ tiếp tục neo đậu theo gót loại thời hạn trong tim độc giả những xúc cảm thơ nhưng mà dường như từng tất cả chúng ta ai ai cũng đều thấy bóng hình người u thân thiện yêu thương của chủ yếu bản thân, trong mỗi vần thơ - ca dao của Nguyễn Duy.

Bài thơ Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa đó là nỗi lưu giữ cảm động của những người con cái về u. Trong một chuyến tiếp chuyện Nguyễn Duy ở Đà Lạt, thi sĩ tiếp tục giãi bày với bọn chúng tôi: “Mẹ tôi rơi rụng sớm. Tôi và em gái tôi ở với bà nước ngoài. Hình hình ảnh về u vô bài xích thơ Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa đó là hình hình ảnh bà nước ngoài tôi hồi đó… Những tối hè trời vô, bão đuối bà tôi thông thường trải chiếu cói bên trên mặt mày đê sông Mã, với những con cháu ở nhìn trăng, kể chuyện “Hằng Nga”, chuyện “Thằng Cuội” hoặc là kiểm điểm “một ông sao sáng sủa, nhì ông sáng sủa sao, tiên tổ sao sáng…”

Tiêu đề và cấu kết của bài xích thơ đó là một trong mỗi câu ca dao có tiếng về u của ông thân phụ tao, với kể từ nghìn xưa. Đây có lẽ rằng cũng đó là mạch mối cung cấp vô vàn chảy trong cả bài xích thơ. Bài thơ được khai mạc vày những tâm tình xót xa thẳm cho tới khôn ngoan nguôi, thân thiện một không khí tràn linh tính trở nên kính:

Bần thần hương thơm huệ thơm ngát đêm
Khói nhang vẽ nẻo lối lên Niết bàn
Chân nhang lấm láp, tro tàn
Xăm xăm bóng u thế gian thuở này.

Trong tối, hình bóng u theo gót sương nhang hiện tại về vô hồi ức tràn cảm thông. Mẹ tiếp tục ra đi, tuy nhiên “chân nhang lấm láp” và “xăm xăm bóng mẹ” đã lấy tao cho tới với u. Và quả thực, “mẹ ta” tiếp tục hiện tại về, rõ rệt vô nỗi “bần thần” khó khăn miêu tả của một đời túng bấn khó:

Mẹ tao không tồn tại yếm đào
Nón miệt mài thay cho nón thúng quai thao group đầu
Rối ren tay túng thiếu, tay bầu
Váy nhuộm bùn, áo nhuộm nâu tứ mùa.

Chỉ với bao nhiêu câu thơ ngắn ngủi ngủi này, Nguyễn Duy tiếp tục thưa lên toàn bộ. Đã đem tao về với những người u túng bấn khó khăn, xấu xa hàn. Mẹ tao “không với yếm đào”, “không nón quai thao” và cũng chẳng với áo tứ thân thiện, chít khăn mỏ quạ, nhưng mà hiện thị lên vô cơ chỉ là 1 người u vùng quê, mộc mạc, chân lấm, tay bùn cả đời gieo neo, vất vả. Chính việc dùng tài tình những kể từ láy “bần thần”, “lấm láp”, “xa xăm”, “rối ren” trong mỗi câu thơ này càng tô đậm thêm thắt cuộc sống đời thường lam lũ của u, tuy nhiên này cũng là thủ pháp nhằm tôn vinh bố mẹ cao siêu. Lời thơ giản dị, thân mật và gần gũi với từng người:

Cái cò… sung chát… moi chua
Câu ca u hát bão đem về trời
Ta cút đầy đủ kiếp con cái người
Cũng ko cút không còn bao nhiêu câu nói. u ru.

Kỷ niệm về u dồn nén nhằm rồi cứ thế ùa vô tâm tưởng từng người con cái. Ta lưu giữ cho tới u bản thân, không chỉ có ở những câu nói. ru mộc mạc, tấm lòng mà còn phải ở những phần quà quê giản dị - này đó là những “trái hồng”, “trái bưởi”, là những tối “Mẹ rời khỏi trải chiếu, tao ở kiểm điểm sao” và “Bờ ao đom đóm chập chờn”… Những hồi ức này khiến cho từng tất cả chúng ta như thấy một góc nhỏ của tuổi tác thơ bản thân đang được tồn tại trong mỗi câu lục - chén tài hoa trong phòng thơ.

Sợi chỉ xuyên thấu bài xích thơ và là mối cung cấp hứng thú chủ yếu của bài xích thơ là câu nói. ru của u. Lời ru ấy không chỉ có đem tao vô giấc mộng lúc còn thơ dại, nhưng mà nó còn theo gót tao cút đầy đủ cuộc đời:

Mẹ ru loại lẽ ở đời
Sữa nuôi phần xác, hát nuôi phần hồn.

Và rồi thi sĩ tiếp tục thưa lên sự lo ngại về hát ru tiếp tục và đang được ngày 1 bặt tăm vô cuộc sống ngày nay:

Bà ru mẹ… u ru con
Liệu tương lai những con cái còn lưu giữ chăng?

Quả thiệt sự lo ngại trong phòng thơ là trọn vẹn với hạ tầng. Ngày ni, giờ hát ru con cái hầu hết không hề được những người mẹ trẻ con dùng. “Bà ru mẹ… u ru con” tưởng chừng như là 1 quy luật muôn thuở, không bao giờ thay đổi, một nét xin xắn văn hoá kể từ nghìn xưa của dân tộc bản địa, xứng đáng trân trọng, lưu giữ gìn và đẩy mạnh thì đang được dần dần bị quên béng, mai một!?

Thơ Nguyễn Duy mộc mạc, thắm thiết và ngấm đậm màu trữ tình vẫn mang tính chất triết luận như là 1 tổng thành quả đời:

Ta cút đầy đủ kiếp con cái người
Cũng ko cút không còn những câu nói. u ru.

Ở trên đây, tao phát hiện sự đồng bộ của Nguyễn Duy với Chế Lan Viên, cho dù phong thái viết lách thân thiện nhì thi sĩ trọn vẹn không giống nhau. Sự đồng bộ ấy thể hiện tại ở câu thơ của Chế Lan Viên:

Con cho dù rộng lớn vẫn chính là con cái của mẹ
Đi trong cả đời lòng u vẫn theo gót con…

Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa là 1 loại hồi ức tuyệt rất đẹp về người u. Nhân mùa Vu Lan về, lại càng lưu giữ u nhiều hơn thế nữa, càng cám ơn thi sĩ tiếp tục mang lại tao những câu thơ - ca dao rất đẹp về u. Điều cơ càng nhắc nhở bọn chúng ta: những ai còn u càng phải ghi nhận trân trọng rộng lớn đức sinh trở nên, chăm sóc dục của u. Những ai u tiếp tục khuất lại càng thấy xao xuyến, lưu giữ u thiết tha như câu nói. ru êm ả nhẹ nhõm của những câu thơ lục chén tài hoa nhưng mà Nguyễn Duy tiếp tục tạo ra.

Có thể xác định, Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa là 1 trong mỗi bài xích thơ hoặc nhất viết lách về u. Hay vày này đó là tình thương tấm lòng kể từ lòng lòng thi sĩ Khi lưu giữ với những người u thân thiện yêu thương của tôi. Hay còn vày này đó là độ quý hiếm nhân bản, là truyền thống cuội nguồn dân gian giảo kể từ ngàn đời ni, không chỉ có vậy nó không chỉ có là 1 giọng thơ nữ tính, thắm thiết, mà còn phải triết lý nhân bản của tình khuôn mẫu tử. Nhà thơ Nguyễn Duy từng tâm sự: “văn chương thời nào thì cũng cần thiết chạm cho tới kinh mạch của xã hội, nếu như không được vì vậy thì nó đơn giản thú kể chuyện lặt vặt qua chuyện ngày… Để với văn thiệt tiếp tục khó khăn, được trần giới gật đầu lại càng khó khăn rộng lớn. Làm văn học thiệt là cần rũ gan dạ ruột bản thân ra”. Phải chăng, vì vậy nhưng mà bài xích thơ Ngồi buồn lưu giữ u tao xưa tiếp tục sinh sống mãi nằm trong năm mon, sinh sống mãi trong tim từng tình nhân thơ khu đất Việt.


Hoàng Kim Ngọc

tửu tận tâm tự tại

https://drive.google.com/...6De4itN/view?usp=drivesdk
bài thơ này từng được NSƯT Minh Phương (Nhà hát VOV) thể hiện tại theo gót thể điệu Hát ru Bắc Sở (trích những cay đắng thơ 4,5,6,7 - kể từ Bao giờ cho tới ngày thu... cho tới không còn bài) vô Chương trình Kể chuyện và hát ru mang lại nhỏ bé bên trên VOV2 và VOV6
Đề nghị ad nên thêm nữa mục Tài liệu gắn thêm kèm

Chưa với reviews nào

Trả lời

Xem thêm: cô nàng mạnh mẽ bong soon