Một cảm xúc thiệt là kỳ lạ, toàn bộ cơ thể thiệt nhẹ dịu, Nhóc tỳ cảm nhận thấy toàn bộ cơ thể nó tương tự như ham muốn cất cánh lên, tuy nhiên chỉ việc nó khá người sử dụng mức độ một ít tiếp tục sinh rời khỏi lực lượng bột phát.
Ba loại động thiên như thân phụ ngọn núi lửa cuồn cuộn tinh nghịch khí, dung nham kể từ bên trên chảy xuôi xuống, đưa vào nhập khung người nhóc tỳ, thực hiện mang lại mức độ sinh sống toàn thân thiết nó hừng hực lên, luôn luôn ở nhập hiện trạng uy lực nhất.
Bạn đang xem: thế giới hoàn mỹ tập 82
Một giờ đồng hồ thú rống vang lên, bên phía trong sản phẩm núi này, một con cái tai quái vật vĩ đại xuất hiện tại, nó nhiều năm chừng thân phụ mươi bao nhiêu mét, domain authority lông màu sắc ánh bạc tương tự như tơ lụa, gấm vóc vậy, bên trên đầu nó nhiều năm rời khỏi một cặp sừng kỳ lân, con cái đôi mắt thì lớn như một chiếc chậu vệ sinh rộng lớn, đỏ lòe tươi tỉnh như huyết tuy nhiên ánh nhìn nom lại thiệt giá rét.
Nhìn qua chuyện thì nó tương tự như một con cái cọp Trắng, tuy nhiên bên trên đầu lại sở hữu một song sừng kỳ lân, không dừng lại ở đó bên trên sống lưng còn nẩy rời khỏi bao nhiêu chục loại sợi xương dựng đứng, Trắng sáng sủa như tuyết, từng một chiếc nhiều năm tới mức trượng, không khác gì chiến mâu.
Nó là một trong những con cái hung thú thiệt sự, nó sẽ bị nắm chắc hàm nghĩa của phù văn và cướp lưu giữ lấy địa phận ở nhập sản phẩm núi này, cũng ko biết, nó sẽ bị giết mổ bị tiêu diệt từng nào hung thay cho mãnh thú mới mẻ gia tăng được vị thế cại trị lúc này, vậy nhưng mà giờ đồng hồ nổ vô cùng rộng lớn cơ lại làm phiền nó, nó cảm nhận thấy uy nghiêm của tôi đã trở nên mạo phạm nên cho tới nhằm giết mổ chóc.
Nếu là trước cơ, xác định lựa lựa chọn trước tiên của nhóc tỳ là chạy trốn, tuy nhiên thời điểm hiện tại, nó cũng ko lo ngại, thản nhiên đứng bên trên một tảng đá, hai con mắt lớn nhập trong cả lẳng lặng nhưng mà nom con cái hung thú.
Ban đầu sát khí của hung thú bành trướng, mặc dù vậy chỉ với sau một lúc giằng teo, nó gào lên một giờ đồng hồ rồi cù người chạy trốn, một trảo đập một tảng đá nặng trĩu vạn cân nặng trở nên bột mịn. Sau cơ, nó nhảy lên, xung quanh thân thiết hào quang đãng địa hình, hắn như 1 con cái Li Long màu sắc bạc vắt ngang vùng núi. Nó đang được vô cùng tức giận dỗi, há mồm phun một chiếc, phun rời khỏi khả năng chiếu sáng white color san tự cả một vùng đồi núi núi trở nên khu đất tự, tiếp sau đó thất lạc bú mớm tại phần thâm thúy nhập sản phẩm núi.
(Li Long: là con cái dragon ko sừng nhập truyền thuyết, hình tượng thông thường được sử dụng tô điểm trong số dự án công trình loài kiến trúc)
Trên trời phía xa cách xa cách, xuất hiện tại bao nhiêu loại chấm thâm nhanh gọn lẹ phụt cho tới, hoá ra là bao nhiêu con cái ác điểu, toàn thân thiết là phù văn lập lòe lan rời khỏi khả năng chiếu sáng lóa mắt, bọn chúng nó vạc rời khỏi khí tức uy lực, xịn thân phụ thực hiện mang lại muông thú hãi kinh, lo sợ hoảng hốt.
Sát khí cuồn cuộn, nhường nhịn như bất kể khi nào là bọn chúng cũng rất có thể lao xuống.
Nhóc tỳ ngấc đầu lên, hai con mắt phun rời khỏi nhì chùm sáng sủa kinh người, lòng đôi mắt sinh rời khỏi nhì loại phù văn như nghiền người cần hành lễ.
Mấy con cái hung thay cho gáy nhiều năm, rồi vỗ cánh, nhập nháy đôi mắt xông lên thân thiết tầng mây, bọn nó một vừa hai phải kinh hoảng lại một vừa hai phải tức giận dỗi, càng nhiều hơn thế là hoảng hốt hãi, chỉ tạm dừng nhập giây lát rồi nhanh gọn lẹ cất cánh về phía chân mây rồi thất lạc bú mớm.
Xung xung quanh núi này, những loại vật ở đỉnh tối đa của chuỗi thực phẩm đều không tồn tại con cái nào là dám khiêu chiến nhóc tỳ, toàn bộ đều lùi bước.
(Chuỗi thực phẩm (quan hệ thức ăn): là một trong những sản phẩm bao gồm nhiều loại loại vật sở hữu mối quan hệ đủ dinh dưỡng cùng nhau, loại đứng trước là thực phẩm của loại đứng sau. Mỗi loại được xem là một đôi mắt xích nhập chuỗi thực phẩm, một vừa hai phải là loại vật hấp phụ đôi mắt xích phần bên trước tuy nhiên cũng trở nên loại vật đôi mắt xích hâu phương hấp phụ. Các chuỗi thực phẩm dày quánh tạo thành những màng lưới thực phẩm.
vd : cỏ → thỏ → sói → xác bị tiêu diệt → vi trùng → cỏ;
Ở trên đây phát biểu đỉnh tối đa chỉ loại đứng cuối nhập chuỗi thức ăn)
Thạch Hạo trước đó chưa từng rời khỏi tay, đã trải bao nhiêu vị cại trị kinh hãi nhập núi hãi kinh nhưng mà thoái lui.
Nó ngồi xếp tự lại, lặng yên nhưng mà mò mẫm hiểu, đắm chìm ngập trong cảm xúc của Động Thiên cảnh, dung nham tuôn rời khỏi, chứa đựng lấy nó thực hiện trở nên khung cảnh một vùng sương loà bốc lên, thoạt nom tiếp tục thấy vô nằm trong thần túng thiếu.
Sau trong cả một ngày 1 tối, nhóc tỳ mới mẻ tạm dừng, đứng lên đón ánh rạng đông, thay đổi bầu không khí buổi sớm trong sạch. Bây giờ nó sẽ bị cảm nhận thấy cảnh giới được gia tăng trọn vẹn, thân phụ ngọn núi lửa tiếp tục ẩn vết nhập vào rồi từ từ mất tích, nhưng mà nó cũng nhanh gọn lẹ quay về Thạch thôn.
"Wa! nhóc tỳ quay trở lại rồi, lại còn giết mổ được một con cái Giao Báo nữa!"
Bọn nhỏ reo lên quá bất ngờ, nhóc tỳ quay trở lại khênh theo đòi một con vật rất rộng lớn, nhiều năm chục bao nhiêu mét, thân thiết là thân thiết báo, đầu lại là Giao, tuy vậy tiếp tục bị tiêu diệt vẫn kinh hãi như lúc còn sinh sống vậy.
"Hài tử con cháu đột huỷ sao?" Tộc trưởng mừng rỡ.
Nếu ko cần vì vậy, con cái Giao Báo này sẽ không thể bị săn bắn giết mổ đơn giản dễ dàng vì vậy, nó rất là uy lực, nhóc tỳ quay trở lại thong dong thoải mái vì vậy là đầy đủ minh chứng rồi.
"Vâng!" Thạch Hạo gật đầu, song con cái đôi mắt nhập trong cả tinh nghịch khiết, toàn thân thiết lóng lánh nhập ánh rạng đông thiệt khiến cho người tớ ngùi ngùi, mới mẻ chỉ là một trong những em bé xíu thôi tuy nhiên được xem là cao thủ Động Thiên cảnh.
Đây là cảnh giới nhưng mà khá nhiều người cả đời cũng ko phi vào được, vậy nhưng mà này lại đạt được trong khoảng bao nhiêu năm cộc ngủi như vậy, mặc dù cho ai cơ để ý tự ánh nhìn nghiêm cẩn tương khắc e rằng cũng cần hoảng hốt hãi, trầm trồ.
"Nhóc tỳ cậu sở hữu tóm cứng cáp vượt qua đám hung khấu cơ không?" Đám con trẻ men theo đòi bờ hồ nước chạy cho tới, vây xung quanh nhóc tỳ, bọn chúng nó tóm chặt lấy bàn tay bé xíu nhỏ của tôi, ánh nhìn tràn trề mong ngóng.
Người già cả nhập tộc thì bị quất mang lại cất cánh cút, bậc phụ vương chú thì bên trên mặt mũi vẫn ko nhạt cút vết đòn vọt, cảm xúc điếm nhục này thiệt là bi phẫn, thiệt khó khăn rất có thể nuốt giận dỗi được. Hơn thế nữa, sự sinh sống còn của người xem cũng chính là yếu tố rộng lớn, rất có thể toàn bộ người xem đều có khả năng sẽ bị bọn hung khấu vô tình cơ chém bị tiêu diệt.
"Tớ tiếp tục cố rất là, không nhất thiết phải hoảng hốt bọn chúng!" Trong đôi mắt tè Thạch Hạo lập lòe ánh năng lượng điện.
Sau cơ nhì ngày, kể từ chân mây đằng xa cách truyền cho tới từng mảng tiếng động rần rần. Đó là một trong những đoàn thiết kị, sở hữu vảy chi chít, bọn chúng đều là mãnh thú hung tàn, tuy rằng chỉ mất bao nhiêu chục con cái, tuy nhiên lại tương tự như một loại lũ rộng lớn, đem theo đòi khí tức cuồng bạo xông cho tới.
Tuy thời điểm hiện tại còn ko cho tới kỳ hạn, tuy nhiên hung khấu lại tiếp tục xuất hiện tại, lan rời khỏi sát khí cuồn cuộn, những con vật theo đòi bọn bọn chúng thì mồm lênh láng những loại nanh nhọn vĩ đại bám huyết, bên trên đầu là những loại sừng một vừa hai phải thô một vừa hai phải lớn, nom vô cùng dữ tợn.
Bọn hung khấu kéo tới lúc này cũng chỉ là một trong những phần nhỏ, phần tử nòng cốt cùng theo với con cái Tế Linh cơ thì ko hề cho tới. Tuy chỉ mất vậy tuy nhiên sát khí bọn chúng lan rời khỏi vẫn vô cùng uy lực, tạo cho sức nóng chừng xung xung quanh Thạch thôn hạ thấp xuống.
"Dã dân, những ngươi sẵn sàng kết thúc chưa?" Trên một con cái mãnh thú, một thương hiệu con trai khoác áo giáp thâm thay cho phụt Fe chỉ nhập thôn dân căn vặn.
Thôn dân ko vấn đáp, toàn bộ đều nom chằm chằm nhập hắn.
"Các ngươi ko phát biểu gì sao, tại vì sao ko phát biểu chuyện?! Chỉ còn tồn tại nhì ngày là cho tới kỳ hạn, nếu mà thời điểm hiện tại những ngươi vẫn không tồn tại Hắc Kim, tớ nghĩ về cũng ko cần thiết đợi nhì ngày nữa rồi!" Thái chừng thương hiệu thủ lĩnh này vô cùng tàn bạo, mỗi lúc thủ thỉ hai con mắt trợn tròn trĩnh, dựng ngược lên,
"Hừm, không nhiều cút khá nhiều người, chạy trốn rồi sao?" Một thương hiệu thủ lĩnh không giống ngỏ mồm, mặt mũi hắn trầm xuống, con cái ngươi lại càng rét lùng rộng lớn, nói: "Không được bọn tớ được chấp nhận, vậy nhưng mà dám trốn, thiệt sự là ko biết sinh sống bị tiêu diệt, những ngươi nhận định rằng thực hiện vì vậy thì rất có thể sinh sống ư?"
Trong đám hung khấu, sở hữu bao nhiêu thương hiệu thì hạnh phúc rời khỏi mặt mũi, hàm răng Trắng hếu, nom vô cùng tàn nhẫn, bọn bọn chúng cưỡi bên trên bao nhiêu con cái Ngao Khuyển vĩ đại cao cho tới nhì thân phụ mét, nhiều năm cho tới năm sáu mét, răng nanh như các con cái dao găm Trắng tuyết.
Loài Ngao Khuyển này phát triển nhập Đại Hoang, hung hãn nhạy bén, thế mạnh là khứu giác, cho nên vì vậy bọn bọn chúng tin cẩn tưởng cho dù cho những người nhập thôn sở hữu vứt trốn ngoài thôn cũng khó khăn nhưng mà chạy bay được.
"Khi những ngươi bị tóm gọn quay về, tớ ham muốn cho những ngươi hiểu thiệt thâm thúy, vật gì gọi là sinh sống ko tự chết!" Một thương hiệu thủ lĩnh lành lặn rét ngỏ mồm, lời nói của hắn khiến cho người tớ cảm xúc rét thấu xương,
"Ồ, này đó là..." chợt nhiên, mang tên hung khấu vạc hiện tại nhập thôn sở hữu Độc Giác Thú lóe lên rồi mất tích, con cái đôi mắt hung hãn lòi ra vẻ sướng mừng.
"Là Độc Giác Thú - thay đổi chủng của Lân Mã, với khung người cường tráng, toàn thân thiết vạc rời khỏi khả năng chiếu sáng bạc, bọn chúng nó ngày rất có thể cút vạn dạm, là thú cưỡi sở hữu vận tốc vô cùng nhanh!"
"Không có duy nhất một con cái, và lại còn nhiều như vậy!"
Xem thêm: cô dâu thay thế
Vừa rồi Độc Giác Thú xỏ lá ẩn núp xung quanh rừng núi, khiến cho bọn bọn chúng ko bắt gặp, đợt đó lại bắt gặp đúng vào khi, bọn hung khấu hưng phấn cho tới híp cả đôi mắt, đứa nào là đứa nấy vô nằm trong khích động.
Loài linh thú này sẽ không cần là loại vô cùng uy lực, nhưng mà ưu thế của bọn chúng đó là vận tốc nhanh chóng, tuy vậy bọn chúng lại vô cùng thưa thớt.
Nếu bọn bọn chúng rất có thể cỡi Độc Giác Thú, thì không giống gì làn dông tố tương hỗ, hành vi càng tăng mau lẹ. phường bọn chúng rất có thể vùng vẫy thân thiết vùng Đại Hoang mênh mông này nhưng mà ko gì rất có thể cản ngăn nữa.
"À, bọn chúng lại bị một đám nhóc con cái cưỡi, sẵn sàng chạy trốn bất kể khi nào là sao?" Một thương hiệu thủ lĩnh giá rét, để ý nhưng mà để ý, tiếp sau đó quan sát về đám người rộng lớn đang được đứng ở đầu thôn nói: "Để mang lại bao nhiêu đứa nhóc đem Độc Giác Thú lại trên đây."
Nhưng nhưng mà, ở đầu thôn, một đám trai tráng mạnh mẽ không có bất kì ai đáp lại chỉ đáp lại phía hắn tự ánh nhìn rét lùng.
"Dã dân, bọn mi câm không còn rồi sao, tao phát biểu ko nghe thấy gì sao? chỉ bọn nhóc lấy Độc Giác Thú cho tới, kính hiến mang lại tất cả chúng ta, tự ko thì tức thời huyết tẩy loại thôn này!" Một thương hiệu đầu lĩnh không giống uy hiếp, bên trên người hắn khoác áo giáp black color, ánh nhìn như dao sắc.
Hắn đôn đốc dục mãnh thú tiến bộ về phần bên trước, tay vung phụt ngựa, quất về phía đám người Thạch Lâm Hổ, Thạch Phi Giao, hắn đó là kẻ tạo nên chỗ bị thương vô cùng nhiều năm bên trên mặt mũi cả đám người ngày trước, tiếp tục khiến cho chúng ta chảy quá nhiều huyết. Lúc này hắn vẫn chính là thái chừng hung tàn ngược ngạo cũ, tiến bộ cho tới là tiến công, thiệt quá bất lương.
"Bịch"
Nhóc tỳ tiến bộ lên ngăn chặn trước mặt mũi đám người, một tay tiếp tục bắt được cây phụt.
"Ồ..." Tên thủ lĩnh này kinh dị, lực lượng một phụt này của hắn rộng lớn đến mức độ nào là, chủ yếu hắn rõ rệt nhất, vậy nhưng mà bị một đứa bé xíu một vạc tóm gọn gàng.
"Ông" Hắn khẽ động cổ tay, phù văn tràn trề dọc từ thân thiết phụt tiến bộ về đầu phụt, tuy nhiên Khi tiếp xúc với bàn tay nhóc tỳ thì tức thời bị dập tắt.
"Thằng ranh con ranh này còn có chút tai quái lạ!" Hắn thi công bắp hãi kinh, một chân tàn nhẫn nhưng mà giẫm trực tiếp nhập mặt mũi nhóc tỳ, ham muốn giẫm nhừ mặt mũi nó.
Mắt lớn lóe sáng sủa, Nhóc tỳ tiếp tục nhanh chóng rộng lớn hắn, "Phịch" một giờ đồng hồ tiếp tục bắt được mắt cá chân chân thương hiệu thủ lĩnh, khá rung rinh một chiếc thực hiện hắn rơi xuống tọa kỵ, tiếp sau đó xoay mạnh một,loại đập hắn xuống khu đất.
"AAA..." Thủ lĩnh kêu thảm thiết.
Bụi loà phụt lên, khuôn mặt mũi của hắn xúc tiếp thân thiết với mặt mũi khu đất, mồm mũi phọt huyết, nhất là chiếc miệng, huyết thịt thì be bét, răng thì gãy rộng lớn chục loại.
Biến cố này quá kinh người, đám hung khấu thiệt ko ngờ một chiếc thôn yếu đuối ớt đó lại sở hữu người dám phản kháng, không dừng lại ở đó còn là một trong những đứa bé xíu, tức thời sở hữu chút hồi hộp.
Tên thủ lĩnh thì hoảng hốt hãi, toàn bộ cơ thể sáng sủa lên, phù văn xen kẹt, ham muốn bay rời khỏi, tuy nhiên nhưng mà bên dưới thần lực của nhóc tỳ, sự phản kháng của hắn là không có tác dụng, mắt cá chân chân bị bàn tay nhỏ bé xíu bắt lấy, không khác gì bị một chiếc cùm Fe cùm chặt, chuẩn bị đứt cả rời khỏi.
Nhóc tỳ vung vẩy hắn như đang được vung vẩy một người rơm, lại nối tiếp đập xuống khu đất, phương thức thiệt giản dị và lại đấm đá bạo lực.
"Phụt"
Tiếng huyết thịt vỡ vụn vang lên, thương hiệu thủ lĩnh cơ kêu thảm thiết, đợt này hắn đâm vào trong 1 tảng đá rộng lớn, xương cốt toàn thân thiết nhiều vị trí bị gãy, thân thiết thể nhừ tươm tất.
Nhóc tỳ ném hắn như ném con cái chó bị tiêu diệt về phía đầu thôn, Thạch Lâm Hổ tiến bộ lên, người sử dụng cẳng chân lớn giẫm lên ngực hắn, : "Không cần mi hung hăng càn quấy lắm sao?"
"Dám thay cho phụt tiến công nhập mặt mũi ông mi, nhịn mi lâu lắm rồi!" Một đám người rộng lớn, cụ già cả bu lại, người sử dụng chân giày xéo.
"Á..."
"Phụt"
Lúc này, mặt mũi thương hiệu thủ lĩnh đã trở nên thay đổi hình, loại mặt mũi như trái khoáy dưa đỏ bị người tớ giẫm nhừ bét.
Mọi chuyện xẩy ra mau lẹ. Nguyên một đám hung khấu bị ngây ngu, toàn bộ từng chuyện quá bất thần, đợt trước cho tới đám người nhập thôn này yếu đuối ớt không giống gì đàn chiên non, còn không đủ can đảm phản kháng, vậy nhưng mà thời điểm ngày hôm nay, trong cả một đứa bé xíu đều hung hãn như vậy? Đám người rộng lớn cơ lại càng rồ dại hơn!
"Giết mang lại ta!" Một thương hiệu thủ lĩnh không giống bộp chộp vàng quát tháo rộng lớn, mệnh lệnh mang lại đám giặc cướp rời khỏi tay giết mổ chóc đám đứa ở đầu thôn.
Tiếng "Leng keng" ko dứt, đám giặc cướp rút không còn tranh bị rời khỏi, tiến bộ lên nhằm chém giết mổ tinh khiết Thạch thôn.
Nhóc tỳ hét rộng lớn một giờ đồng hồ, vỗ nhập bao nhiêu thương hiệu đằng trước, phù văn khuếch nghiền rời khỏi, ghi bàn tay nó như thể thông thoáng một chiếc phóng lớn tự loại thớt, vẫn chính là tiếng động leng reng, tuy nhiên đợt này là theo lần lượt từng thương hiệu hung khấu bị tiến công cất cánh ra phía bên ngoài.
Một luồng thần lực kinh người, toàn bộ bọn hung khấu đều bị tiến công cho tới gãy xương đứt cốt, sau khoản thời gian bị tiến công vì vậy thì chắc hẳn rằng khó khăn rất có thể nhúc nhắc, càng ko cơ hội nào là đứng lên được.
Mà trên đây chỉ là một trong những chiêu tùy ý của nhóc tỳ, nó vẫn chưa người sử dụng từng nào sức khỏe sẽ khởi tạo trở nên lực sát thương rộng lớn vì vậy.
Tên thủ lĩnh còn sót lại khẽ hô, lòng bàn tay hắn sáng sủa lên, kể từ cơ một vầng rực lửa phun rời khỏi, khả năng chiếu sáng chiếu rọi từng cả đầu thôn, hắn người sử dụng phù văn xuất rời khỏi Hỏa Quang Thuật.
Trong quá khứ, sát kiếp thiêu nhen nhóm mọi nơi của bọn hung khấu thì chủ yếu hắn là một trong những trong mỗi thương hiệu nòng cốt, việc của hắn là phụ trách cứ nhen nhóm cháy xóm làng, tạo cho quá nhiều dân bọn chúng cần táng thân thiết nhập biển cả lửa, nhưng mà hắn đó là phụ thuộc vào loại Hỏa Quang Thuật này.
Vậy nhưng mà thời điểm ngày hôm nay, này lại không có tác dụng với nhóc tỳ, tè Thạch Hạo điềm đạm đẩy rời khỏi một chưởng, phù văn dày quánh ko trung dập tắt thâm nhập ánh lửa hừng hực cơ, tiếp sau đó như là một trong những tòa núi rộng lớn viết tên thủ lĩnh này cất cánh rời khỏi xa cách bao nhiêu chục thước.
"Bạch bạch bạch" xương cốt bên trên người thương hiệu thủ lĩnh bị gãy rộng lớn nửa, cũng khó khăn rất có thể nối tiếp đứng lên nữa.
"Bọn giặc cỏ, bọn chúng mi bá đạo này, càn quấy nữa này?"
Đám người Thạch Phi Giao tiến bộ lên, thay cho nhập tay trọng khí, đập cho tới, từng một đập đều phải có một vòi vĩnh huyết phọt lên.
Xem thêm: kamishiraishi mone
(trọng khí : tranh bị hạng nặng) nguồn TruyenFull.vn
Bọn hung đồ vật phía trên mặt mũi khu đất, từng một đứa tối thiểu đã và đang giết mổ bao nhiêu chục mạng người, ngày thông thường vẫn hung tàn bạo ngược, tuy nhiên giờ đây thương hiệu nào là thương hiệu nấy hoảng hốt hãi, con cái đôi mắt ngỏ thiệt lớn, khẩn khoản van sự buông bỏ.
Nhóc tỳ rời khỏi tay thiệt uy lực, ứng phó với một trong những phần nhỏ nhập đám hung khấu này vô cùng đơn giản dễ dàng, tuy nhiên nó biết, kẻ địch rộng lớn thực sự cần là con cái Tế Linh cơ, đối với nó một đám người này ko tính là gì cả.
Bình luận